Ý nghĩa của cái sự "chăm sóc" ấy chính là các tuyển thủ ở các buổi tập luôn "bị" quan tâm quây kín bởi rừng ống kính phóng viên và những cuộc phỏng vấn mọi lúc mọi nơi.
Ông Phúc chỉ mới có một thời gian ngắn làm quen với đội tuyển quốc gia nhưng ông rất tỉnh táo và chú trọng dạy dỗ học trò phần cứng chơi tốt trên sân cỏ chứ không phải là những kỹ năng mềm ứng xử với báo giới lẫn dư luận.
Bóng đá Việt Nam từng có nhiều tấm gương cầu thủ sớm hư hỏng và nhiễm tật xấu từ chính sự huyễn hoặc vào bản thân mình sau những lời tán dương hoa mỹ.
Dễ bị lây nhiễm nhất là các cầu thủ trẻ với ý thức và trình độ nhận thức còn non nớt, đặc biệt xuất thân từ các môi trường bóng đá mà các thầy lo chăm chút đôi chân hơn là bồi dưỡng tri thức. Cứ nhìn vào "lò" SL Nghệ An thì dễ thấy nhất với hàng loạt cầu thủ trẻ giỏi chơi bóng nhưng không chịu rèn luyện cái đầu đã dẫn đến nhiều sự cố đau lòng sau những trò cờ bạc, gái gú, rượu chè rồi chơi cả ma túy.
Con đường vươn đến một cầu thủ ngôi sao không đơn giản chỉ qua một vài trận đấu hay sự nổi cộm trên mặt báo mà hơn ai hết, HLV Hoàng Văn Phúc lần nào tập trung đội tuyển cũng chia sẻ: "Đừng chăm sóc các em nhiều quá...".
ĐĂNG HUY
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.